Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2010

Phía trước là bầu trời - Cửa sổ blog - Thế giới blog

Phần thưởng mẹ tặng cho cậu con trai 18 tuổi đỗ đại học là một chiếc xe đạp ’thời thượng’. Mẹ từng tặng cậu một món quà như thế ngày cậu học phổ thông. Nhưng ngày đó, cậu nhóc 17 tuổi đã làm mất nó trong một quán điện tử. Bố đã cho cậu một trận đòn của một người cha say rượu.

Bố mẹ tổ chức liên hoan cho cậu tại nhà ông bà nội. Các cô chú thím không ngớt lời khen cậu ra dáng người "nhớn". Cậu cầm chén rượu xin phép được uống và cảm ơn mọi người. Cậu giơ chén rượu lên cao hơn chén của mọi người làm bố phải nhắc nhở. Cậu nghĩ thầm nhưng không dám nói: "Chắc bố là dân uống rượu chuyên nghiệp". Bố xoa xoa đầu và bảo cậu - giọng của một người đã ngà ngà rượu: "Con là niềm tự hào của họ nhà ta. Con phải học thật giỏi để không phụ công của mọi người nhé. Và đừng bao giờ say rượu như bố".


Mọi người cười vang trong một không khi vui vẻ, đầm ấm. Từ lúc bắt đầu lớn lên, việc học tập của một đứa trẻ trên thành phố khiến cậu ít có dịp được về quên nội. Cậu cảm nhận được tình cảm của mọi người thật gần gũi, ấm áp. Giờ bố cũng chuộc lại cho cậu chiếc máy tính mà ngày xưa bố cầm đồ để lấy tiền đánh "chốt" con lô bố đã nuôi. Vậy là hành trang của cậu để bước vào ngưỡng cửa trường đại học đã khá đầy đủ. Trong đó có biết bao tình cảm gia đình, có một chút lo lắng, bịn rịn của một chàng trai lần đầu xa nhà trọ học.


Phía trước là bầu trời - Tin180.com (Ảnh 1)


Phía trước là bầu trời cậu đã nghe thấy ở đâu câu đó. "Phía trước" có nghĩa bóng là những điều trong thì tương lai rồi. Còn "bầu trời" ở đây là gì nhỉ? Cậu bắt đầu biết suy tư về những điều trong cuộc sống.
Bầu trời theo nghĩa đen thì ai cũng biết rồi.


Có thể là một nền trời xanh thắm với vài gợn mây trắng, gió hiu hiu thổi trong một ngày thu nắng đẹp. Cái cảm giác một mình thong dong, tay cầm tấm bản đồ dò đường để đến những địa điểm mà trước đây cậu mới chỉ nghe người ta nói mới thật nhiều cảm xúc lạ.


Có thể là một bầu trời chiều, khi nắng vừa tắt. Cậu phụ mẹ dọn hàng. Rác rưởi, túi ni-lông, phân gà vịt là những gì còn lại sau mỗi buổi chợ.


Bầu trời ấy cũng có thể là một đêm mưa mẹ bế mấy anh em cậu chạy sang nhà hàng xóm để tránh những trận đòn say rượu của bố. Sấm ầm ầm, mưa xối xả. Chiếc ô nhỏ không thể chắn hết những hạt mưa. Nhưng cậu cũng dễ dàng nhận ra đâu là những hạt mưa, đâu là những giọt nước mắt trên khuôn mặt mẹ.


Đang mải mê với những dòng suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa. Cậu giật mình: "Ai đấy?" - "Tớ Hạnh lớp trưởng đây". Cậu nhăn nhó ra điều khổ lắm. Thì ra cô bạn lớp trưởng lớp đại học đến tìm cậu để bàn về việc tổ chức 20/10 cho lớp.


Cậu mỉm cười khiến cô bạn lớp trưởng phải khó hiểu. Ấy là vì cậu đang nghĩ về bầu trời phía trước của cậu với 40 cô gái và mình cậu là con trai. Chắc sẽ nhiều sấm sét lắm đây.


Thắng Phạm
(theo ngoisao)


(Source: Tin180 - Phía trước là bầu trời - Cửa sổ blog - Thế giới blog )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét